Hãy đến cùng Giêsu

Công Giáo - Mời Vào

Đi với người khôn, ắt sẽ nên khôn,
chơi cùng kẻ dại, sẽ mang lấy hoạ. (Cn 13,20)

Làm thế nào giữ được tuổi xuân trong trắng?
Thưa phải tuân theo lời Chúa dạy. (Tv 119,9)

Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống,
mùa gặt mai sau khấp khởi mừng. (Tv 126,5)

♥ Nhà Trừ Quỷ Kể Truyện



Khi một người bị "những triệu chứng tiêu cực" - tức là một số hình thức của ảnh hưởng ma quỷ - chúng ta thường hay chú ý đến sự cải tiến sau một cuộc trừ quỷ, dù khi sự có mặt của ma quỷ tự nó không biểu lộ trong kỳ trừ quỷ. Khi chúng ta cố gắng xác định có hay không có sự hiện diện của ma quỷ, thì những phản ứng của ngày trừ quỷ tự nó không phải là kết luận. Chẳng hạn, sẽ không thành vấn đề gì nếu vào ngày trừ quỷ, người ấy biểu lộ những dấu hiệu khá hơn hoặc trở nên xấu hơn, ngái ngủ hoặc quờ quạng, thêm những vết bầm tím hoặc cơn đau không thuyên giảm. Điều xảy ra những ngày tiếp sau đó mới là quan trọng. Thường một đôi ngày đầu chưa có gì thay đổi; rồi những dấu hiệu cải tiến bắt đầu xuất hiện sau một thời gian dài từ vài đến nhiều ngày, tuỳ theo sự trầm trọng của cơn bệnh. Nếu sau nhiều ngày mà không nhận thấy sự cải tiến nào, và trong suốt thời kỳ trừ quỷ cũng không thấy có dấu hiệu "tiêu cực" nào xuất hiện, thì thường thường nguồn gốc của vấn đề không phải do ma quỷ. Nếu nhà trừ quỷ còn hồ nghi rằng ma quỷ có thể ẩn trốn, thì ngài có thể khuyên làm phép thêm một lần nữa.
 Điều quan trọng là thái độ của bệnh nhân trong suốt những kỳ trừ quỷ và dường như kết quả của việc trừ quỷ cũng là ở đó. Cũng có thể là ảnh hưởng ma quỷ bộc lộ tất cả sức mạnh của nó - dù nhẹ hay nặng - vào ngày đầu tiên. Có những trường hợp, dường như ma quỷ cố gắng ẩn trốn, và sức mạnh của nó dần dần lộ ra qua nhiều kỳ trừ quỷ. Cuối cùng sức mạnh dần dần yếu đi. Tôi nhớ có một chàng thanh niên, thoạt đầu biểu lộ rất ít tính tiêu cực; trong lần trừ quỷ thứ hai anh ta bắt đầu la hét và quậy phá. Mặc dù tình trạng của anh tồi tệ hơn những người khác, thì cũng chỉ cần ít tháng trừ quỷ là anh ta được giải thoát.
 Sự hợp tác của bệnh nhân là nền tảng cho sự thành công. Tôi luôn luôn nói rằng việc trừ quỷ chỉ góp 10% cho việc chữa lành; 90% còn lại là trách nhiệm của chính đương sự. Điều đó nghĩa là gì? Nghĩa là đương sự cần phải cầu nguyện nhiều, năng lãnh nhận các nhiệm tích, sống một đời sống phù hợp với Tin Mừng, dùng các phụ tích (tôi sẽ nói sau về việc sử dụng nước, muối, dầu trừ quỷ). Nó cũng có nghĩa là xin những người khác cầu nguyện cho một cuộc chữa lành - lời cầu của toàn thể gia đình, giáo xứ, và cộng đoàn tu trì, những nhóm cầu nguyện... cũng đặc biệt hiệu nghiệm - và đòi hỏi nhiều Thánh Lễ. Những cuộc đi hành hương và những công tác bác ái cũng hữu dụng. Trên tất cả, việc giải thoát có đạt được là do lời cầu nguyện của chính đương sự, và nhờ đó sự kết hợp với Thiên Chúa trở nên một lối sống. Nhiều lần tôi phải đối phó với những người đã bỏ bê việc đạo. Tôi khám phá ra rằng việc tham dự tích cực vào giáo xứ hoặc vào các nhóm cầu nguyện, đặc biệt là các nhóm canh tân, là hết sức lợi ích.
 Tôi thường so sánh sự quỷ ám với ma tuý để chứng minh quan điểm của tôi về sự hợp tác. Mọi người đều quá biết ma tuý, ai cũng biết rằng người nghiện ma túy có thể chữa được, với hai điều kiện: Thứ nhất, họ phải được giúp đỡ bằng cách gia nhập một nhóm hỗ trợ hoặc những tổ chức tương tự khác bởi vì họ không thể một mình thực hiện điều đó. Thứ đến, họ cũng phải tích cực cộng tác bằng nỗ lực riêng họ; nếu không thì mọi hình thức giúp đỡ khác sẽ vô ích. Trong trường hợp ảnh hưởng quỷ ám tôi đã nêu lên sự giúp đỡ cá nhân. Trong khi những thành quả trực tiếp của việc trừ quỷ và sự giải thoát xảy ra chậm chạp, tôi đã nhìn thấy những kết quả gián tiếp - tức là sự hoán cải - xảy ra rất nhanh. Toàn thể gia đình trở nên tận tuỵ sốt sắng làm việc lành phúc đức và hiệp nhất với nhau trong lời cầu nguyện - rất thường qua chuỗi Mân côi. Tôi đã chứng kiến sự quảng đại thực sự đã thắng vượt những trở ngại cho việc chữa lành như thế nào, như một tình huống hôn nhân bất hợp pháp hoặc sự không thể tha thứ những sai lầm hoặc sự cam chịu một người nào đó, nhất là những người thân cận mà mọi mối liên hệ với họ đều đã bị cắt đứt.
 Một trong những lợi khí hữu hiệu nhất chống lại những ảnh hưởng sự dữ lại là một trong những lời khuyên Phúc Âm khó nhất: hãy tha thứ cho kẻ thù. Trong trường hợp này, kẻ thù thường là kẻ bỏ bùa ngải và kẻ duy trì tác dụng của nó. Sự chân thành tha thứ, bao gồm việc cầu nguyện thay cho người đó và xin lễ cầu nguyện cho họ hoán cải, thường thường sẽ giải toả tình hình bế tắc và giúp mau chữa lành.
 Những lợi ích của việc trừ quỷ bao gồm việc chữa lành khỏi các bệnh hoạn tật nguyền mà đôi khi xem ra không thể chữa được. Chúng tôi có thể đang phải đương đầu với những cơn đau không thể cắt nghĩa được trong những phần thân thể khác nhau - tôi nhắc lại rằng hầu hết các phần bị ảnh hưởng là ở đầu và bao tử. Hoặc chúng tôi có thể phải đối phó với những bệnh đặc biệt, rõ ràng được chẩn đoán bởi các bác sĩ là những người không thể chữa được hoặc tuyên bố là bệnh nan trị. Ma quỷ có quyền để gây ra bệnh tật. Phúc Âm kể cho chúng ta thấy một người đàn bà bị quỷ ám suốt mười tám năm - có thể đây là bệnh biến dạng cột sống chăng? - và bà đã được chữa lành khi Chúa Giêsu trừ quỷ cho bà. Tương tự, Ngài cũng đã giải thoát cho một người đàn ông bị quỷ câm điếc ám. Chúa Giêsu cũng đã chữa lành cho những người bị điếc và câm không liên quan gì đến ảnh hưởng của ma quỷ. Phúc Âm phân biệt rất rõ ràng giữa những người bệnh và những người bị quỷ ám, dù khi những triệu chứng giống hệt nhau.
 Ai là người bị đau khổ nghiêm trọng nhất? Ai khó chữa lành nhất? Theo kinh nghiệm cá nhân tôi, người khó chữa nhất là những nạn nhân của những loại bùa mạnh nhất. Tôi nhớ một số người bị bỏ một thứ bùa ở Brazll, gọi là macumbe. Tôi đã trừ quỷ cho những người bị đau khổ bởi những thày phù thuỷ Phi châu. Tất cả đều cực kỳ khó chữa. Những trường hợp khó khăn khác gồm những loại bùa được bỏ cho toàn thể gia đình để phá hoại họ. Đôi khi có những vấn đề phức tạp mà tôi không biết phát xuất tự đâu. Phải mất một thời gian lâu mới giải thoát được những người mà thỉnh thoảng họ lại bị tấn công bởi những thứ bùa mới. Việc trừ quỷ vẫn mạnh hơn việc bỏ bùa; do đó, việc chữa lành không thể bị cản trở, nhưng có thể bị chậm đi mất một thời gian lâu.
 Ai là người đau khổ nhất? Chắc chắn, đó là người trẻ. Khi tôi hồi tưởng lại những nguyên nhân quỷ ám và xem xét lại những cơ hội khiến ma quỷ nhũng nhiễu người ta, thì rõ ràng môi trường ngày nay hết sức nguy hiểm cho giới trẻ. Nguyên nhân là giới trẻ thiếu đức tin và không có lý tưởng; do đó, họ là những người dễ va vào những kinh nghiệm tai quái. Ngay cả trẻ con cũng rất dễ bị tổn thương, không do lỗi cá nhân, nhưng do những yếu đuối của chúng. Nhiều lần chúng tôi trừ quỷ cho người lớn, chúng tôi khám phá thấy dấu vết ma quỷ hiện diện từ hồi họ còn thơ ấu, hoặc tồi tệ hơn nữa, từ lúc mới sinh hoặc từ hồi còn trong bào thai.
 Nhiều lần người ta nói tôi đã trừ quỷ cho phụ nữ nhiều hơn cho nam giới. Điều này cũng đúng đối với mọi nhà trừ quỷ. Thật không sai khi nói rằng nữ giới dễ bị quỷ tấn công hơn nam giới. Nam giới và nữ giới không bị tấn công cùng một cách như nhau. Cũng thực sự là phụ nữ có xu hướng chạy đến nhà trừ quỷ để được trừ nhiều hơn nam giới. Nhiều người nam, ngay cả khi họ nắm chắc họ đã bị ám, họ vẫn tuyệt đối từ chối đến gần linh mục. Tôi cũng đã yêu cầu người nam nhiều hơn người nữ phải thay đổi lối sống của họ, và họ đã từ chối. Những người nam này không bao giờ quay trở lại, mặc dù họ ý thức đầy đủ về tai hoạ của họ. Ngãng trở lớn nhất cho việc chữa lành là từ chối hoán cải từ đời sống vô thần tiến đến đời sống đức tin, hoặc từ đời sống tội lỗi đến đời sống ân sủng.
 Tôi không phủ nhận điều này: để được chữa lành khỏi sự dữ này đòi hỏi phải có những nỗ lực lớn lao sống một đời sống Kitô giáo mãnh liệt. Tôi cũng xác tín rằng đây là một trong những lý do tại sao Thiên Chúa cho phép sự dữ này xảy ra. Nhiều lần các nạn nhân của ảnh hưởng quỷ dữ đã thú với tôi rằng đức tin của họ rất nguội lạnh, và đời sống cầu nguyện của họ hầu như không có. Họ thú nhận rằng chính sự dữ làm khổ họ đã khiến họ chạy lại gần Thiên Chúa hơn, đôi khi với lòng sốt sắng lớn lao. Trong khi chúng ta dính bén với cuộc đời này và với thế gian này nhiều hơn chúng ta tưởng, thì Chúa lại nhìn xa hơn; Ngài nhìn đến lợi ích đời đời của chúng ta.
 Trong khi đó, nhà trừ quỷ tiếp tục làm phép và không ngừng cố gắng khích lệ bệnh nhân cầu nguyện và theo đuổi tất cả mọi hình thức sống đạo mà chúng ta đã đề cập đến. Ngài cũng sẽ cố gắng khiêu khích ma quỷ, làm cho nó đuối sức đi với mọi dụng cụ ngài có. Sách Nghi thức khuyên nhà trừ quỷ nhấn mạnh trên những phép nào gây cho ma quỷ phản ứng: những phép này thay đổi tuỳ theo người và tùy lúc. Một số người không thể chịu để bị rảy nước thánh; những người khác trở nên cáu giận nếu chúng ta thổi trên họ. (ông Tertulianô nói rằng cách dùng này đã được sử dụng từ thời các thánh giáo phụ). Những người khác không thể chịu nổi mùi nhang; do đó, sử dụng nó rất có lợi. Có những người khác nữa cảm thấy đau đớn khi nghe chơi đàn Organ, nghe thánh nhạc và thánh ca Gregorien. Đó là tất cả những phương pháp hữu ích mà tôi đã trực tiếp trải nghiệm những hiệu quả của chúng.
 Ma quỷ cư xử thế nào trong tiến trình trừ quỷ? Tôi sẽ lặp lại điều tôi đã nói. Ma quỷ chịu đau khổ và gây ra đau khổ. Nỗi đau mà nó cảm nghiệm trong một cuộc trừ quỷ thì không thể tưởng tượng nổi đối với chúng ta. Một hôm cha Candido hỏi một tên quỷ xem trong hoả ngục có lửa không, lửa có đốt nóng không. Quỷ trả lời: "Nếu ông biết ông là một thứ lửa đối với tôi, thì ông chẳng hỏi tôi câu hỏi này." Hiển nhiên là chúng ta không nói đến thứ lửa vật chất, do chất đốt gây nên. Chúng tôi chứng kiến cách ma quỷ cháy khi nó phải tiếp xúc với các đồ thánh như Thánh giá, các di tích thánh, và nước thánh. Tôi cũng đã nghe ma quỷ nói với tôi nhiều lần rằng trong cuộc trừ quỷ chúng phải đau khổ nhiều hơn trong hoả ngục. Khi tôi hỏi: "Vậy tại sao mày không vào hoả ngục đi?" chúng trả lời: "Bởi vì chúng tôi chỉ thích hành khổ người ta thôi." Ở đây chúng ta thấy rõ ràng tính chất độc địa của ma quỷ: ma quỷ biết rằng nó không thể kiếm được lợi ích gì từ cái đau khổ mà nó gây ra. Trái lại, nó biết rằng hình phạt đời đời của nó sẽ gia tăng thêm. Thậm chí dù cho có phải trả giá bằng nỗi đau khổ của nó, nó vẫn không ngừng gây ra sự dữ chỉ vì sự dữ.
 Nguyên tên của ma quỷ, như trong trường hợp các thiên thần, cũng nói cho chúng ta về chức vụ của nó. Hầu hết những ma quỷ nào quan trọng đều được kể tên trong Thánh Kinh hoặc Thánh truyền: Satan hoặc Beelzebub, Lucifer, Asmodeus, Meridian, Zebulun. Những tên khác cho chúng ta thấy rõ mục đích của các hành động của chúng - Destruction (phá hoại), Perdition (tiêu diệt), Ruin (tàn phá), - hoặc chúng nói lên những sự dữ cá nhân - Insominia (làm mất ngủ), Tenor (khủng bố), Discord (bất hoà), Envy (ham muốn), Jealously (ghen tương), Sloth (lười biếng).
Trong hầu hết các trường hợp, khi chúng rời khỏi một linh hồn là chúng phải vào hoả ngục; đôi khi chúng cũng được thả vào trong sa mạc (trong sách Tobia có nói đến quỷ Asmodeus bị tổng thần Raphael xiềng trong sa mạc). Tôi luôn luôn ép chúng phải đi đến dưới chân Thánh giá, để lãnh nhận bản án của chúng từ nơi Chúa Giêsu Kitô, Đấng là thẩm phán duy nhất. 


Về cùng Giêsu