Hãy đến cùng Giêsu

Công Giáo - Mời Vào

Đi với người khôn, ắt sẽ nên khôn,
chơi cùng kẻ dại, sẽ mang lấy hoạ. (Cn 13,20)

Làm thế nào giữ được tuổi xuân trong trắng?
Thưa phải tuân theo lời Chúa dạy. (Tv 119,9)

Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống,
mùa gặt mai sau khấp khởi mừng. (Tv 126,5)

♥ Nhà Trừ Quỷ Kể Truyện




Tôi đã lưu ý rằng một lời nguyền rủa (curse) có thể gây cho một người vô tội bị tấn công bởi ma quỷ. Vì đây là trường hợp hết sức thông thường, tôi phải bàn giải nó cho rõ ràng. Tôi sẽ cố gắng dùng từ ngữ chuyên biệt. Không có một thuật ngữ được chấp nhận phổ quát; do đó, mỗi nhà văn phải định nghĩa thuật ngữ riêng của mình.
 Lời nguyền rủa là một từ chung chung. Nó thường được định nghĩa là "sự làm hại người khác thông qua sự can thiệp của ma quỷ". Đây là một định nghĩa chính xác, nhưng nó lại không cắt nghĩa nguyên nhân của sự làm hại, cho nên vẫn còn mơ hồ. Chẳng hạn, một số người tin rằng lời nguyền rủa đồng nghĩa với bùa mê hoặc quỷ thuật. Theo ý kiến của tôi, bùa mê và quỷ thuật là hai loại lời nguyền rủa khác nhau. Tôi không đòi đưa ra một sự giải thích dễ hiểu, và tôi chỉ dựa vào kinh nghiệm của riêng tôi khi tôi định nghĩa những hình thức lời nguyền rủa sau đây. Chúng khác nhau nhưng không độc lập với nhau; thường đan xen lẫn nhau: (l) ma thuật đen (magic black), (2) lời nguyền rủa (curse), (3) bùa-nhìn (evil eye), và bùa mê (spell)
 1. Ma thuật đen, hay quỷ thuật, hay các lễ nghi Satan mà tột điểm là lễ misa đen. Tôi sẽ trình bày những việc thực hành này dưới một đề mục vì tính loại suy của chúng. Tôi liệt kê chúng theo thứ tự quan trọng. Nét đặc trưng thông thường của chúng là đạt được một lời nguyền rủa chống lại một con người đặc biệt nào đó thông qua các nghi lễ hoặc công thức ma thuật - đôi khi rất phức tạp - bằng cách gọi ma quỷ, nhưng không kèm theo việc sử dụng các đồ vật đặc biệt. Bất cứ ai tự hiến mình cho những việc này thì trở nên tôi tớ của Satan tại lỗi của chính họ. Ở đây tôi sẽ bàn về chúng chỉ như những dụng cụ làm tổn hại người khác thông qua lời nguyền rủa.
 Kinh Thánh cấm chỉ những việc thực hành này bởi vì chúng là một sự chối bỏ Thiên Chúa và quay về với Satan: "Giữa anh em, không được thấy ai làm lễ thiêu con trai hoặc con gái mình, không được thấy ai làm nghề bói toán, chiêm tinh, tường số, phù thủy, bỏ bùa, ngồi đồng ngồi cốt, chiêu hồn. Thật vậy, hễ ai làm điều ấy thì là điều ghê tởm đối với Đức Chúa và chính vì những điều ghê tởm ấy mà Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã trục xuất các dân tộc ấy cho khuất mắt anh em" (Dnl 18, 10-12). "Các ngươi không được đến với các người ngồi đồng ngồi bóng và không được hỏi ý kiến chúng, kẻo vì chúng mà ra ô uế. Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi" (Lv 19,31). "Khi người đàn ông hay người đàn bà nào có ma nhập thần ốp thì phải bị xử tử; người ta sẽ ném đá chúng, máu chúng đổ xuống đầu chúng" (Lv 20,27), cũng trong sách Lêvi 19, 26-31. Sách Xuất Hành cũng chẳng khoan dung hơn: "Đàn bà phù thủy, ngươi không được để cho sống"(Xh 22,17). Những nền văn hoá khác cũng trừng phạt ma thuật đen với án tử hình; dù cho thuật ngữ họ dùng có khác, thì ý nghĩa của chúng cũng rất rõ ràng. Tôi sẽ nói nhiều hơn về chủ đề này sau.
 2. Những lời nguyền rủa (curse). Lời nguyền rủa cầu đến cái ác, mà nguồn gốc của mọi cái ác là ma quỷ. Khi lời nguyền rủa được nói ra với một sự bội bạc thực sự, đặc biệt nếu có mối liên hệ huyết thống giữa người nguyền rủa và người bị nguyền rủa, thì hậu quả thật khôn lường. Những trường hợp thông thường nhất mà tôi đã gặp gồm có cha mẹ hay ông bà nguyền rủa con hay cháu. Những hậu quả nghiêm trọng nhất xảy ra khi cái ước muốn xấu phạm đến mạng sống của một ai đó hoặc khi nó được phát ra vào một dịp đặc biệt, như dịp lễ cưới. Quyền bính và những mối dây liên hệ ràng buộc cha mẹ với con cái họ thì mạnh hơn bất cứ ảnh hưởng của người nào khác.
 Tôi sẽ đưa ra ba thí dụ tiêu biểu về những lời nguyền rủa. Tôi đã giúp đỡ một chàng thanh niên mà cha của anh ta đã muốn sự dữ cho anh từ lúc mới sinh (rõ ràng là ông ấy không muốn đứa trẻ này) và ông ấy vẫn tiếp tục giữ thái độ đó suốt thời gian đứa con sống trong nhà. Người thanh niên đáng thương này phải chịu đau khổ từ nỗi bất hạnh rất dễ hiểu: anh ta kém sức khoẻ, không thể kiếm được việc làm, cuộc hôn nhân đầy khó khăn, con cái anh ta trở nên èo uột. Những cuộc trừ quỷ chỉ có thể giúp anh về mặt thiêng liêng, nhưng không giúp gì thêm nữa. Một trường hợp thứ hai là một phụ nữ trẻ muốn kết hôn với một thanh niên giầu có, người mà cô rất yêu mến. Cha mẹ cô chống đối, nhưng khi mọi nỗ lực của họ thất bại, họ đến dự đám cưới. Cùng ngày đó người cha đã dẫn cô con gái ra một nơi riêng nói vài lời bào chữa và xổ ra mọi lời độc dữ mà ông ta có thể nghĩ ra được để nguyền rủa cô, chồng cô và các con cái của cô trong tương lai. Và điều đó đã xảy ra bất chấp sự trừ quỷ và lời cầu mãnh liệt.
 Một thí dụ nữa. Một hôm có một người đàn ông học thức đã đến gặp tôi. Ông thở hổn hển và đưa cho tôi xem đôi chân của ông, đầy những vết sẹo ghê gớm bởi một chuỗi những cuộc giải phẫu, và ông kể cho tôi câu chuyện của ông. Hồi cha ông còn là một thanh niên trẻ tuổi rất thông minh; bà nội ông đã muốn chàng trở nên một linh mục bất cứ giá nào, nhưng chàng không nghĩ là mình có ơn gọi. Dần dần cuộc sống trong nhà trở nên ngột ngạt, và chàng thanh niên phải bỏ nhà ra đi. Chàng tốt nghiệp đại học, trở nên thành công trong nghề nghiệp của mình, đã kết hôn và có con cái. Tất cả điều này xảy ra sau cuộc đổ vỡ dứt khoát với mẹ chàng, bà không chịu gặp chàng bất cứ vì lý do gì. Rồi người đàn ông này đã cho tôi xem tấm hình của ông được cha ông chụp hồi tám tuổi. Đó là bức hình một bé trai xinh đẹp với nụ cười quyến rũ, trong chiếc quần ngắn phơi đầu gối ra, và đôi vớ dài, đó là thời trang vào lúc bấy giờ. Cha ông đã có một ý tưởng không may là gửi bức hình này cho bà nội đứa trẻ, hy vọng nhìn thấy đứa cháu nội xinh đẹp bà sẽ nguôi giận và đồng ý làm hoà. Thay vào đó, bà đã gửi lại thông điệp này: "Chớ gì đôi chân của đứa trẻ luôn luôn èo uột, và nếu mày có khi nào trở về ngôi làng này thì mày sẽ chết trên chính cái giường mà mày đã sinh ra." Và đã xảy ra như vậy. Người đàn ông đã kể tiếp cho tôi rằng cha ông đã trở về làng nhiều năm sau khi bà mẹ qua đời, nhưng lập tức ông ngã bệnh; người ta đưa ông vào ngôi nhà xưa kia ông đã sinh ra, và ông đã chết ngay trong đêm ấy.
 3. Bùa-nhìn (the evil eye). Đây là sự bỏ bùa bằng cách nhìn vào một người nào đó. Nó không xảy ra, như nhiều người nghĩ, bằng cách tin rằng một số người nào đó gây ra vận rủi chỉ bằng cách nhìn vào bạn; điều này vô lý. Bùa nhìn (evil eye) là một thứ bùa thực sự; nói cách khác, nó bao hàm một ý muốn làm hại một người đã được định trước với sự can thiệp của ma quỷ. Trong trường hợp này ý định bất chính được hoàn tất qua thị giác. Trong khi tôi chưa bao giờ có thể chắc chắn là một thứ bùa đặc biệt lại là kết quả của bùa-nhìn (the evil eye) và một cái nhìn đã đủ hay chưa, thì hậu quả đã rõ ràng. Nhiều khi người ta không biết được thủ phạm bỏ bùa là ai, và nó bắt đầu như thế nào. Điều quan trọng là nạn nhân không nên nghi ngờ mọi người mà họ đã gặp nhưng nên hết lòng tha thứ cho bất kỳ người nào đã gây sự dữ cho mình, bất kể là ai. Tôi muốn nhấn mạnh điều đó, trong khi tôi tin rằng bùa nhìn là có thể có, tôi không thể quả quyết rằng tôi đã đương đầu với nó trong kinh nghiệm của tôi như một nhà trừ quỷ.
 4. Sự bỏ bùa ( cũng được gọi là sự gây ác hại (malefice) hay yểm bùa). Điều này còn xa với những ý nghĩa thường dùng nhất để chỉ việc hoàn thành điều ác. Danh từ (La ngữ là male factus) có nghĩa là làm ra cái ác, tức là làm hay tạo ra một số đồ vật với những chất liệu kỳ lạ và khác nhau. Vật này có một giá trị biểu tượng: đó là một dấu hiệu khả giác của ý muốn làm hại, và nó được dâng cho Satan để được in dấu quyền lực độc ác của nó. Người ta cũng thường nói là Satan bắt chước Thiên Chúa; trong trường hợp này chúng ta có thể dùng các bí tích theo loại suy. Các bí tích dùng chất liệu khả giác (chang hạn nước của phép rửa) như một dụng cụ của ân sủng. Trong việc bỏ bùa chất liệu được sử dụng như dụng cụ làm hại.
 Có hai cách khác nhau để một việc bỏ bùa được áp dụng cho một mục tiêu xác định. Cách trực tiếp gồm việc pha trộn đồ vật được dùng làm bùa vào đồ ăn hay thức uống của nạn nhân. Như đã đề cập đến, cái này đã được chế tạo bằng những chất liệu rất khác nhau; nó có thể là kinh huyết; xương người chết; các loại tro khác nhau, thường là màu đen, các bộ phận của súc vật - dường như tim là hay được dùng nhất; các loại cỏ riêng biệt; và còn nhiều thứ nữa. Nhưng hiệu quả ác độc không nằm trong chất liệu nhiều cho bằng trong ý muốn làm hại thông qua sự can thiệp của ma quỷ. Điều này sẽ được biểu lộ trong các công thức quỷ thuật đen được ngâm tụng trong khi pha trộn chất liệu này. Hầu như luôn luôn những người bị bỏ bùa, bên cạnh những triệu chứng khác, họ phải chịu chứng đau dạ dày rất đặc trưng mà các nhà trừ quỷ rất quen và được chữa trị chỉ sau khi đã nôn mửa thật nhiều hoặc tống ra phân và những đồ vật lạ.
 Cách thứ hai để áp dụng một sự bỏ bùa là cách gián tiếp (ở đây tôi qui chiếu thuật ngữ mà Cha La Grua dùng trong sách của ngài: cuốn La pregheiera di liberazione. Điều này cốt tại yểm bùa những đồ vật thuộc về người bị nhằm đến (các hình ảnh, y phục, hoặc những đồ vật khác của người đó) hoặc những hình ảnh tượng trưng cho người xấu số: những hình nộm, búp-bê, những con vật, và cả đến người thật cùng tuổi và giới tính. Điều này được gọi là chất liệu "chuyển tải", và nó bị hành với cùng những thứ bệnh như nhau được định cho nạn nhân. Một hình nộm là một thí dụ rất thông dụng: trong lễ nghi Satan này, những chiếc đinh ghim được cắm chung quanh đầu của hình nộm. Kết quả là nạn nhân bị đau đầu dữ dội và chạy đến nói với nhà trừ quỷ: "Đầu tôi như thể bị những chiếc kim nhọn sắc đâm thâu." Có thể là những chiếc kim, những móng tay, và những con dao được đâm vào thân hình nộm như một "vật thay mặt" cho nạn nhân. Thường thường kẻ xấu số cảm thấy cơn đau nhức nhối đâm thẳng vào chính những chỗ như thế. Một số người được gọi là “nhà ngoại cảm”, mà tôi sẽ nói đến sau, họ có thể nói với nạn nhân: "Bạn có một cái đinh xuyên qua bạn từ điểm này đến điểm kia", và vạch rõ cả những vị trí chính xác. Tôi đã nhìn thấy những người tống ra những chiếc đinh rất dài và kỳ lạ được làm bằng một chất liệu trông giống như plastic hoặc gỗ rất mềm từ chỗ đau và lập tức cơn đau được giải trừ. Thông thường sự giải thoát đi theo sau sự trục xuất những vật liệu hết sức bất thường: những sợi chỉ coton màu mè, những giải ruy băng, những móng tay, những cuộn giây kẽm.
 Một sự bỏ bùa mang hình thức "trói buộc" đáng được lưu ý đặc biệt. Bất cứ chất liệu nào được dùng để chuyển tải sự dữ đều được buộc bằng sợi tóc hay những miếng vải màu mè (đặc biệt màu trắng, đen, xanh và đỏ, tuỳ theo kết quả được muốn). Chẳng hạn, khi để tấn công thai nhi của một bà có thai, một hình nộm đã được trói buộc từ cổ tới vùng rốn với một cây kim có xâu những sợi lông ngựa, với chủ ý làm méo dạng hài nhi bằng cách gây ra sự phát triển không bình thường các bộ phận trong vùng "bị buộc". Điều này thực sự đã xảy ra; may thay, sự tổn hại được chứng nhận là ít nghiêm trọng hơn dự định. Những sự trói buộc đặc biệt được dùng để ngăn cản sự phát triển một vài phần cơ thể, nhưng rất thường chúng được dùng để ngăn chặn sự phát triển tâm thần. Những trói buộc đầu óc khiến cho nạn nhân không có khả năng học hành làm việc hoặc hành xử bình thường. Khi sự bỏ bùa này thành công, các bác sĩ không thể xác định được nguồn gốc của căn bệnh và không thể chữa trị được.
 Cũng thường hay xảy ra là bằng chứng của bùa thuật hiện ra dưới gối, chăn trong hình thức những vật lạ. Nếu tôi phải nói về những sự kiện kỳ cục khó tin mà tôi đã chứng kiến, thì nói chẳng bao giờ hết được. Tôi đã tìm thấy đủ mọi thứ, từ những giải ruy băng màu sắc được cột lại tới những bện tóc thắt chặt; những chuỗi thắt nút và len được bện dày bởi sức mạnh siêu nhân có hình dáng chiếc triều thiên; những con vật - đặc biệt là chuột nhắt - hoặc những hình dáng hình học; và những cục máu. Tôi đã nhìn thấy những thớt gỗ hoặc sắt, giây thép xoắn, và những hình nộm đầy những dấu vết nhọn sắc và tôi đã chứng kiến sự xuất hiện bất thình lình những bện tóc dày của phụ nữ và trẻ em. Tất cả những thứ này không thể cắt nghĩa nếu không có sự can thiệp của bàn tay vô hình. Đôi khi những vật lạ này không hiện hình khi gối hoặc chăn đệm được mở ra lần đầu, nhưng sau khi rảy nước thánh trừ quỷ, hoặc sau khi đưa ảnh tượng thánh ra - đặc biệt là tượng chịu nạn hoặc ảnh Đức Maria - thì những đồ vật kỳ lạ nhất mới hiện ra. Tôi sẽ trở lại chủ đề này ở những trang sau.
 Bây giờ tôi tin là đã đến lúc lặp lại lời khuyên mà Cha La Grua đã khuyên trong cuốn sách của ngài đã nói ở trên, cuốn La preghiera di liberazione: "Dù điều tôi đã viết là kết quả của kinh nghiệm trực tiếp, chúng ta cũng đừng quá dễ tin vào những thứ bùa ngải, đặc biệt những thứ được bỏ bằng những phương thế yểm bùa." Bùa ma thuật luôn luôn hiếm. Khi những lời phàn nàn được đem đến cho nhà trừ quỷ được phân tích ra, thì chúng hầu hết cho thấy đều có những nguyên nhân tâm lý cũng như là những nỗi sợ hãi gợi nhớ và giả tạo. Cũng vậy, những thứ bùa thường không thành công vì nhiều lý do, chẳng hạn, vì Thiên Chúa không cho phép sự dữ, hoặc nạn nhân lại là một người có đời sống cầu nguyện sâu xa và kết hợp với Thiên Chúa. Thêm nữa, nhiều tay phù thủy non tay ấn hoặc không đủ khả năng thực hiện; những kẻ khác chỉ là những thày mo; hoặc chính ma quỷ, "kẻ nói dối từ ban đầu", như Phúc Âm đã gán cho hắn, đã lừa dối các tôi tớ của hắn. Thật là một sai lầm trầm trọng khi sống trong nỗi sợ trở thành nạn nhân của bùa thuật. Kinh Thánh không bao giờ bảo chúng ta phải sợ ma quỷ; thay vào đó, chúng ta đã được bảo phải kháng cự lại nó và bảo đảm là nó sẽ phải chạy trốn chúng ta (Gc 4,7) và phải tỉnh thức đối phó với các cuộc tấn công của nó, bằng cách kiên vững trong đức tin của chúng ta (1Pr 5,9).
 Chúng ta đã được ban cho ân sủng của Đức Kitô, Đấng đã đánh bại Satan bàng Thánh giá của Ngài; chúng ta có sự cầu bầu của Mẹ Maria, Đấng là kẻ thù của Satan từ khởi thủy loài người; chúng ta có sự trợ giúp của các thiên thần và các thánh. Hơn hết, nhờ phép rửa chúng ta đã được Ba Ngôi cực thánh niêm ấn. Nếu chúng ta sống trong sự hiệp thông với Thiên Chúa, thì chính Satan và cả hoả ngục phải run sợ trước sự hiện diện của chúng ta - trừ khi tự chúng ta mở cửa cho nó.
 Vì sự bỏ bùa là hình thức thông thường nhất của ảnh hưởng ma quỷ, nên tôi sẽ nói thêm một vài suy tư khác mà tôi đã hái lượm được qua kinh nghiệm.
 Sự bỏ bùa có thể bao gồm những nét đặc trưng khác nhau, tuỳ theo mục đích mà nó được nhắm tới. Chẳng hạn, nó có thể được gọi là "bùa chia rẽ" nếu nó được chủ định để phân rẽ các đôi vợ chồng, các cặp đính hôn là những người đang yêu nhau, gây đổ vỡ mà chẳng có lý do gì bên ngoài, và chẳng thể giàn xếp hoà giải gì được. Về sau tôi tìm ra rằng một trong hai bên cha mẹ đã chống lại cuộc hôn nhân của họ và chạy lại với người thực hành ma thuật đen để phá vỡ sự hứa hôn. Loại bùa khác có thể được gọi là "bùa yêu", nó được dùng để khiến cho người ta phải lòng nhau. Tôi biết một cô gái phải lòng anh chàng vị hôn phu của cô bạn mình. Sau những cố gắng bất thành để làm cho chàng yêu mình, cô ta đã đi đến với một tên phù thủy. Thế là đôi tình nhân đã đính hôn kia chia tay nhau và anh chàng đó đã kết hôn với cô gái dùng bùa. Khỏi cần nói, đó là một cuộc hôn nhân ghê tởm; người chồng không thể nào lìa bỏ vợ được nhưng chàng đã chẳng bao giờ yêu nàng và luôn luôn có cảm giác rằng chàng đã bị ép phải lấy nàng.
 Những loại bùa khác được gọi là "bùa gây bệnh hoạn", bởi vì mục tiêu sẽ luôn là bệnh tật. Cái gọi là bùa tử có tên là "phá hoại". Trong trường hợp này, chỉ cần nạn nhân kêu cầu đến sự che chở của Giáo Hội: nói cách khác, là nạn nhân bắt đầu cầu nguyện, xin người khác cầu nguyện cho một cách mãnh liệt, và tìm đến sự trừ quỷ, và sự chết có thể tránh được. Tôi đã theo dõi nhiều trường hợp như thế; tôi đã từng nói rằng Thiên Chúa đôi khi can thiệp cách lạ lùng, hoặc ít ra bằng những đường lối mà nhân loại không thể cắt nghĩa được, để cứu những nạn nhân khỏi cơn nguy tử và, đặc biệt, khỏi sự cố gắng tự tử. Hầu như luôn luôn (tôi muốn nói là luôn luôn, ít nhất, trong những trường hợp mà tôi đã biết này), khi bùa ngải mạnh mẽ nó cũng bao gồm sự áp bức của ma quỷ ngay cả đến quỷ ám. Đó là lý do tại sao sự trừ quỷ là cần thiết. Những thứ bùa kinh tởm nhất có thể là những bùa được định để phá hoại toàn thể gia đình hoặc tấn công vào cả gia đình.
 Qui tắc số 8 trong sách Nghi thức về việc trừ quỷ cảnh báo chống lại việc chỉ dẫn những người đang là mục tiêu của những bùa chú đến tìm sự chữa lành nơi những tay phù thủy hay thày mo hoặc những cá nhân không phải là thừa tác viên của giáo hội. Việc sử dụng bất cứ hình thức mê tín dị đoan nào hoặc những phương pháp bất hợp lệ khác nhằm cố gắng để được chữa lành đều bị cấm chỉ. Kinh nghiệm dạy rằng lời cảnh cáo này là cần thiết. Những tay phù thủy thì rất đông; mà những nhà trừ quỷ lại ít ỏi. Không may, một số tác giả đã khuyên nên đi đến với thày phù thuỷ để xin giúp đỡ chống lại những bùa ngải, dù là bệnh nhân nghi ngờ rằng mình sẽ là mục tiêu cho một thứ bùa khác nữa. Một lời khuyên như thế là một sai lầm không thể tha thứ được, đặc biệt lại phát xuất từ những tác giả từng trải và đáng kính, trong những tác phẩm về mặt khác rất đáng ca tụng. Lời cảnh cáo này là đặc biệt quan trọng bởi vì cái xu hướng chạy đến với các tay phù thuỷ, thày cúng, thày mo và những loại như thế thì cũng xưa như trái đất. Bất kể những tiến bộ về mặt xã hội, văn hoá và khoa học, thói quen tham khảo ý kiến các nhà huyền bí dường như vẫn cùng tồn tại một cách dễ dàng trong "thế giới hiện đại" của chúng ta. Mọi tầng lớp xã hội, ngay cả những người học vấn uyên bác nhất, các kỹ sư, bác sĩ, giáo sư, các nhà chính trị... đều dính vào đấy.
 Qui tắc số 20 của sách Nghi thức gợi ý nên hỏi ma quỷ về nguyên nhân sự hiện diện của nó, đặc biệt hỏi xem có phải do nạn nhân ăn hoặc uống một thứ gì đó không. Nếu nguyên nhân là thế thì nhà trừ quỷ phải bắt nạn nhân mửa ra. Nếu bùa là do một số vật lạ, nhà trừ quỷ phải hỏi để biết vật đó đang dấu ở đâu, tìm nó và đốt nó đi.
 Đó là tất cả những đề nghị thông dụng. Thực ra, khi đồ ăn thức uống dùng làm phương tiện chuyển tải một loại bùa, chúng ta sẽ luôn luôn phải đối phó với chứng bệnh đau bao tử, mà tôi đã đề cập đến ở trên; trong trường hợp này, sự giải thoát luôn luôn xảy ra qua những phương pháp vật lý. Việc sử dụng nước thánh, dầu, muối sẽ giúp rất nhiều cho tiến trình. Cũng có thể là một số đồ vật làm bùa được trục xuất ra bằng những cách lạ lùng như tôi đã cắt nghĩa: chẳng hạn, nạn nhân có thể bất thình lình cảm thấy một sức nặng kỳ lạ trong bao tử, cứ như là một cục đá. Sau một lát, anh ta thấy một cục đá trên mặt đất, và cơn đau biến mất. Những đồ vật khác - những giải màu, những dây thừng, và nhiều thứ khác - có thể được tìm thấy. Tất cả chúng phải được rảy nước thánh - nạn nhân cũng có thể tự làm điều này - rồi đem đốt chúng đi, ném tro xuống dòng nước chảy. Những vật nào không thể đốt được, như dây kẽm, cũng phải ném xuống dòng nước chảy, dòng sông hay cống nước cũng được. Đừng ném cái gì vào trong nhà cầu hay bể rửa; nếu làm thế, cả nhà sẽ bị lụt, hoặc mọi cống rãnh sẽ bị tắc.
 Thường những đồ vật lạ thấy trong chăn, gối thì không do hỏi ma quỷ mà tìm thấy nhưng nhờ sự chỉ dẫn của những người nhạy bén và có uy tín - tôi sẽ trở lại đề tài này - mà sau đó nhà trừ quỷ được gọi đến. Về điểm này cũng cần phải đốt chăn gối ở ngoài cửa, sau khi rảy nước thánh trên chúng, và giải quyết tro như tôi đã nói ở trên.
 Điều quan trọng là, trong khi những vật làm bùa đang cháy, mọi người phải cầu nguyện. Sự cẩn thận của chúng ta không bao giờ thừa, đặc biệt khi bùa được khám phá nhờ cơ may ma quỷ tiết lộ cho. Hồi tôi đang tập huấn, cha Candido kể cho tôi nghe về một sai lầm mà ngài đã mắc phải khi mới hành nghề.
 Cha Candido và một linh mục nhiệt thành khác, cả hai đều được đức giám mục uỷ quyền để trừ quỷ cho một cô gái. Trong khi hỏi ma quỷ, các ngài khám phá ra rằng cô gái đang bị bỏ bùa. Các ngài hỏi để biết hình thức của nó, và đã được trả lời rằng đó là một cái hộp bằng gỗ lớn bằng bàn tay. Các ngài hỏi để biết chính xác vị trí và được trả lời rằng nó được chôn sâu ba bộ, gần một gốc cây. Đầy lòng nhiệt thành các ngài vác cuốc xẻng đi đào bới chỗ đó. Các ngài tìm thấy cái hộp, hệt như đã được nói, mở nó ra, và thấy một bức tượng khiêu dâm nằm giữa nhiều thứ tạp nhạp khác. Các ngài đã đổ cồn lên mọi thứ và đốt ngay lập tức mọi thứ một cách cẩn thận, cho tới khi chỉ còn lại một đống tro. Nhưng các ngài quên cầu nguyện trong suốt tiến trình, để cầu xin sự che chở của Máu thánh Đức Kitô. Các ngài đã đụng chạm vào những vật này mà không rửa tay ngay với nước thánh. Kết cục câu chuyện này là: cha Candido đã nằm liệt giường suốt ba tháng với chứng đau bao tử nghiêm trọng; những cơn đau này còn tiếp tục thêm mười năm nữa nhưng nhẹ hơn, và thỉnh thoảng nó vẫn còn tái lại. Đây là bài học nhớ đời, nhưng nó có ích cho tôi và cho bất cứ ai có thể ở trong tình huống tương tự.
Tôi đã hỏi cha Candido rằng sau tất cả sự khó nhọc và đau khổ đó, người thiếu nữ kia có được giải thoát không. Câu trả lời là không; cô ta không cảm thấy được lợi gì. Điều này dạy chúng ta rằng, đôi khi, bùa thuật gây được mọi thứ tổn hại khi chúng lần đầu tiên được đặt vào vị trí: việc tìm ra những đồ vật và phá hủy chúng về sau là vô ích. Tôi đã giải quyết nhiều trường hợp tương tự trong đó khoảng thời gian giữa lúc bỏ bùa và lúc tìm ra các đồ vật đã trải qua nhiều năm. Sự bỏ bùa đã hoàn tất mọi việc xấu xa của nó, và chẳng có lợi ích nào đạt được khi đồ vật được tìm ra và bị phá hủy. Điều trợ giúp về sau là việc trừ quỷ, cầu nguyện và các bí tích.
 Trong những hoàn cảnh khác, việc đốt bỏ đồ vật cũng giải hết bùa; chẳng hạn, cái gọi là bùa giết người bằng vật thối rữa. Một lần kia, trong khi đang điều tra về một thứ bùa, tôi đã khám phá ra rằng một số thịt yểm bùa đã được chôn. May là nó đã được tìm thấy và được phá hủy trước khi thối rữa, và do đó, kẻ xấu số đã tránh được cái chết. Đôi khi các con vật được đem chôn sống, đặc biệt là những con cóc, để một túi không khí chung quanh để nó có thể thở được ít lâu. Nếu người ta tìm thấy nó trước khi nó chết, thì việc bỏ bùa đó bị thất bại. Tuy nhiên, dụng cụ chủ lực chống lại việc bỏ bùa là trừ quỷ, cầu nguyện, các bí tích và các á bí tích.
 Tôi không thể nhấn mạnh cho đủ được tầm quan trọng của việc quay trở lại với Thiên Chúa và những phương pháp giải thoát của Ngài thay vì của một tay phù thủy hoặc một thày pháp, ngay cả khi chúng ta cảm thấy những đường lối của Thiên Chúa thì không nhanh chóng. Chúa ban cho chúng ta quyền năng danh Ngài, sức mạnh của lời cầu nguyện - cả của cá nhân cả của cộng đoàn, và sự cầu bầu của Giáo Hội. Đến với một tay phù thuỷ, với một người nào đó che dấu các hành động của nó dưới danh xưng giả mạo là "ma thuật trắng" (thực tế nó luôn luôn gọi sự trợ giúp của Satan, cũng như bất cứ kẻ nào dùng một thứ bùa để trừ bùa), thì chỉ có thể làm cho sự dữ trầm trọng thêm. Phúc Âm nói về ma quỷ khi rời bỏ một linh hồn sau đó nó trở lại với bảy quỷ khác dữ dằn hơn nó (Mt 12, 43-45). Đây là điều xảy ra khi chúng ta chạy lại với phù thuỷ. Tôi sẽ cho ba thí dụ tiêu biểu.
 Thí dụ thứ nhất: có người bắt đầu cảm thấy đau đớn thể lý. Anh ta thử nhiều thày nhiều thuốc, nhưng cơn đau cứ tăng chứ không giảm; không tìm ra nguyên nhân. Lúc đó anh ta đi đến với thày phù thủy, đến với một tay bói bài là những người thực hành ma thuật, và họ nói với anh: "Anh đã bị bỏ bùa. Nếu anh muốn, tôi sẽ trừ bùa cho anh. Tôi chỉ đòi anh một nghìn Dollars thôi." Bệnh nhân suy nghĩ một lúc, rồi trả tiền. Đôi khi hắn đòi một tấm hình chụp, một thứ y phục thiết thân, hoặc một lọn tóc. Sau vài ngày bệnh nhân cảm thấy khoẻ và tin chắc rằng mình đã sài tiền một cách khôn ngoan. Vậy là, ma quỷ đã rời đi. Sau một năm những cơn đau tương tự bắt đầu xuất hiện lại. Nạn nhân đáng thương lại bắt đầu đi hết bác sĩ này đến bác sĩ kia, nhưng y khoa càng ngày càng trở nên bất lực, và cơn đau cứ gia tăng thê thảm. Khi không còn cách nào nữa, nạn nhân tự nhủ: "Thày phù thủy kia đòi tôi có một nghìn Dollars, nhưng làm tôi hết bệnh." Lúc đó anh ta trở lại, mà không nhận ra rằng chính thày phù thủy đó đã làm cho bệnh của anh ta nặng thêm.
 Lần này tay phù thủy nói với anh ta: "Bùa của anh lần này nặng hơn bùa lần trước. Tôi sẽ giải trừ cho anh, và chỉ lấy năm ngàn Dollars thôi; tôi sẽ đòi giá gấp đôi nếu tôi chữa cho những người khác đấy". Và thế là nạn nhân lại bắt đầu mọi sự; nếu cuối cùng anh ta quyết định đến với nhà trừ quỷ, anh ta hẳn phải được giải thoát không chỉ khỏi sự dữ ban đầu mà cũng khỏi sự dữ lớn hơn bị gây ra bởi tên phù thủy nữa.
 Thí dụ thứ hai; cũng như thí dụ trên. Bệnh nhân trả tiền, được chữa lành bởi phù thủy. Tuy nhiên, cơn bệnh của anh ta lại truyền sang vợ, con, cha mẹ, và anh chị em ruột của anh ta. Trong trường hợp này sự dữ cứ tăng lên nhiều thêm. Nó có thể mang hình thức của một chủ thuyết vô thần ngoan cố, một đời sống tội lỗi, một loạt các tai nạn xe cộ, những rủi ro, tuyệt vọng...
 Thí dụ thứ ba, cũng như thí dụ một và hai: bệnh nhân được chữa, và sự chữa trị vẫn còn công hiệu. Tuy nhiên, sự dữ đó về nguồn gốc đã được Thiên Chúa cho phép xảy ra để cho nạn nhân đền tội, để khích lệ nó bắt đầu một đời sống cầu nguyện và lãnh nhận các bí tích và trở về với Giáo Hội. Mục đích của căn bệnh đó là đưa đến những kết quả thiêng liêng lớn lao cho phần rỗi linh hồn nó. Khi nó nhờ sự can thiệp của ma quỷ để chữa lành bệnh, thì sự qui hồi mà Chúa muốn đem đến qua cơn bệnh sẽ không xảy ra.
Chúng ta phải hiểu rõ thực tế rằng Thiên Chúa cho phép những cơn thử thách xảy ra vì thiện ích của riêng chúng ta. Ngài cho phép có Thánh giá chỉ vì nó dẫn chúng ta lên thiên đàng. Chân lý này thật hiển nhiên, chẳng hạn, khi những người được ban cho những đặc sủng riêng biệt thì hay bị nhiều đau khổ hành hạ. Trong những trường hợp này chúng ta phải cầu xin để được chữa lành. Mọi người đều nhớ cha thánh Pio, người mà suốt năm mươi năm phải chịu những đau đớn nhức nhối của các dấu đanh. Đâu có ai nghĩ đến việc xin Chúa cất những dấu đanh; điều đó quá rõ ràng rằng đây là những phương pháp Thiên Chúa dùng vì một kết quả thiêng liêng lớn lao. Ma quỷ thì ranh mãnh; nó quá muốn cất các dấu vết của cuộc thương khó của Chúa cho khỏi thân xác cha Pio đi chứ! Sự trái ngược cũng có, khi chính ma quỷ là kẻ gây ra các dấu đanh và đưa ra những nhà thần bí giả. 

Về cùng Giêsu