Hãy đến cùng Giêsu

Công Giáo - Mời Vào

Đi với người khôn, ắt sẽ nên khôn,
chơi cùng kẻ dại, sẽ mang lấy hoạ. (Cn 13,20)

Làm thế nào giữ được tuổi xuân trong trắng?
Thưa phải tuân theo lời Chúa dạy. (Tv 119,9)

Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống,
mùa gặt mai sau khấp khởi mừng. (Tv 126,5)

Mẹ hiện ra tại Fatima



Những thập niên cuối thế kỷ 19 và hai thập niên đầu thế kỷ 20 là thời kỳ đen tối và cũng đặc biệt nhất trong lịch sử quốc gia và dân tộc Bồ Đào Nha. Quốc gia này vốn theo thể chế quân chủ và hầu như toàn tòng Công Giáo, cho tới những năm 1890-1899 và thập kỷ đầu thế kỷ 20, Bồ Đào Nha là một quốc gia quân chủ và mộ đạo gắn liền với Giáo Hội Công Giáo. Thống kê nói vào thời gian này có lúc cứ 9 người thì 2 người là linh mục hoặc tu sĩ.
Từ những năm cuối thế kỷ 19, các lực lượng chống hoàng gia và giáo hội bắt đầu thành hình. Năm 1900, các lực lượng này kết hợp với nhau trong chủ trương “vị vua cuối cùng sẽ bị treo cổ cùng với ruột gan của vị linh mục cuối cùng”. Năm 1908, vua Charles I và hoàng thái tử bị ám sát. Năm 1910 vua Manuel I trốn sang Anh Quốc, và chính thể cộng hòa cách mạnh cầm quyền. Chính quyền này theo chủ trương Marxist, vô thần, xã hội, tự do tư tưởng. Chính quyền mới đã cai trị dựa trên căn bản khủng bố tàn bạo và gây sợ hãi.
Thống kê cho thấy trong các năm 1911-1916, ít nhất 17 ngàn linh mục, tu sĩ nam nữ bị giết, hoặc riêng rẽ hoặc tập thể. Đôi khi ruột gan và đầu của người bị giết bị treo vào cây sào đem riễu ngoài đường phố để khủng bố tinh thần các linh mục, tu sĩ, còn sót lại. Tất cả các thánh đường đều bị đóng cửa hoặc tiêu hủy. Không một ai dám đi dự Thánh Lễ, cả kinh Mân Côi cũng không dám cầu nguyện công khai. Ảnh tượng Chúa, Đức Mẹ và các thánh bị chà đạp giữa đường phố. Sự sợ hãi thống trị - và tôn giáo như đã chết. Trong khi đó Thế Chiến I, một trong những đại ác họa của nhân loại, xảy ra tại Âu Châu.

Thiên thần dọn đường
Năm 1915, Lucia dos Santos, một cô bé mập mạp, 8 tuổi, thuộc xóm Aljustrel, giáo sứ Fatima, cùng với hai chị em cô Maria Rosa và Teresa Matias và cô Maria Justino thuộc xóm Velha, đang chăn cừu tại núi Cabeco. Ăn trưa xong, bốn cô đọc kinh Mân Côi theo truyền thống yêu mến Đức Mẹ tại miền Fatima. Chính lúc đó các cô thấy một bóng người trắng hơn tuyết bay là là trên ngọn cây trong thung lũng phía dưới chân các cô. Riêng Lucia thấy bóng dáng này ba lần, nhưng không biết là gì.
Đến năm 1916, bóng trắng này chính là thiên thần ba lần hiện ra với Lucia, và hai em họ là Jacinta và Francisco Marto. Lần thứ nhất khi ba chị em đang chăn cừu cho gia đình tại Chousa Velha. Thiên thần hiện ra với các em trong hang đá nơi các em ăn trưa và đọc kinh Mân Côi xong. Thiên thần nói với các em:
“Các bé đừng sợ. Tôi là Thiên Thần Hòa Bình. Mời các bé cầu nguyện chung với tôi”.
Nói xong, thiên thần quì sấp mình tới khi trán chạm đất. Các bé cũng bắt chước thiên thần trong tư thế phủ phục đó. Khi đó thiên thần dâng lời nguyện:
“Lạy Thiên Chúa, con tin, con thờ lạy, con trông cậy, và con yêu mến Chúa. Con tha thiết xin Chúa tha thứ cho những kẻ không tin, không thờ lạy, không cậy trông, và không yêu mến Chúa”.
Sau khi dâng ba lần lời nguyện này, thiên thần nói với các bé:
“Các bé hãy cầu nguyện như vậy. Thánh Tâm Chúa Giêsu và Đức Mẹ Maria lắng nghe lời các bé cầu nguyện”.
Thiên thần hiện ra lần thứ hai với các bé tại núi Cabeco, trên đường các bé dẫn đàn cừu về nhà khoảng 9 hoặc 10 giờ sáng vì trời quá nóng. Thiên thần hỏi:
“Các bé đang làm gì thế? Các bé hãy cầu nguyện, cầu nguyện thiệt nhiều! Thánh Tâm Chúa Giêsu và Đức Maria yêu thương các bé. Các bé hãy liên tục dâng lời cầu nguyện và hy sinh lên Thiên Chúa Tối Cao”.
Lucia hỏi:
“Làm cách nào chúng con dâng được các hy sinh?”
Thiên thần đáp:
“Các bé hy sinh trong bất cứ điều gì có thể, và dâng lên Thiên Chúa làm của lễ đền tạ vì tội lỗi xúc phạm đến Thiên Chúa và làm của lễ cầu xin cho người tội lỗi ăn năn trở lại. Bằng cách này, các bé xin được hòa bình cho quê hương các bé. Tôi là Thiên Thần bảo vệ, Thiên Thần của nước Bồ Đào Nha. Trên hết, các bé hãy tiếp nhận và vâng chịu những đau khổ Chúa sẽ gởi đến cho các bé”.
Thiên thần hiện ra lần thứ ba vào mùa thu năm 1916. Cũng chính tại hốc đá núi Cabeco, ba chị em mục tử đọc kinh Mân Côi và lời cầu nguyện Thiên Thần dạy xong. Thiên thần hiện ra, trong tay cầm Chén Thánh, và trên Chén Thánh, Thiên Thần cầm Bánh Thánh. Từ Bánh Thánh những Giọt Máu chảy vào trong Chén Thánh. Để Chén Thánh và Bánh Thánh trên không trung, Thiên Thần quì sấp mình xuống đất, đọc ba lần lời cầu nguyện sau đây:
“Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi Cực Thánh, Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Linh, con thờ lạy Chúa thẳm sâu và dâng lên Chúa Thân Xác, Máu và Linh Hồn Cực Châu Báu và Thiên Tính của Chúa Giêsu Kitô, hiện diện trong các Nhà Chầu trên khắp thế giới, để đền tạ những tội xúc phạm, những tội bất kính và hững hờ chính Chúa Giêsu Kitô phải chịu. Nhờ công nghiệp vô cùng Trái Tim Cực Thánh Chúa Giêsu và công nghiệp vô cùng Đức Maria, con nài xin Chúa thánh hóa các người tội lỗi khốn nạn”.
Thiên Thần đứng dậy, cầm Chén Thánh và Bánh Thánh, đặt Bánh Thánh vào lưỡi Lucia. Thiên Thần cho Jacinta và Francisco uống Máu Thánh. Khi phân phát Mình và Máu Thánh Chúa cho ba bé, Thiên Thần nói:
“Các em hãy ăn Mình và uống Máu Thánh Chúa Giêsu Kitô bị loài người xúc phạm kinh khủng. Các bé hãy làm việc đền tạ vì tội lỗi nhân loại và an ủi Thiên Chúa của các bé”.
Thiên Thần lại sấp mình xuống đất đọc chung với các bé ba lần lời nguyện: “Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi Cực Thánh...” Sau đó Thiên Thần biến đi.

Đức Mẹ hiện ra lần thứ nhất
Chúa Nhật, 13 tháng 5, 1917, sau khi đọc kinh Mân Côi, ba chị em Lucia, Jacinta và Francisco, đang chơi vui ở sườn đồi Cova da Iria, Fatima, bất chợp các bé thấy làn ánh sáng lạ như chớp. Ba chị em bàn nhau gom cừu định dẫn về vì sợ bão. Khi gần tới cây sồi lớn, các bé thấy một làn chớp sáng hơn nữa từ cây sồi phát ra. Lucia, Jacinta và Francisco dừng chân nhìn lên và thấy một Vị Phụ Nữ xinh đẹp đứng trên đỉnh cây sồi. Người nói:
“Các con đừng sợ. Mẹ không làm hại các con đâu”.
Các bé lặng lẽ ngây ngất chiêm ngưỡng Đấng Hiện Ra.
Sau một lúc chiêm ngưỡng say sưa, Lucia mạnh dạn hỏi:
“Thưa Bà, Bà từ đâu tới?”
Vị Phụ Nữ từ ái trả lời:
“Mẹ từ thiên đàng đến”.
Cô bé hỏi tiếp:
“Và Bà muốn chúng con làm gì?”
Người đáp:
“Mẹ đến xin cả ba các con đến đây sáu tháng liên tiếp, vào ngày 13 mỗi tháng, cũng giờ này. Khi đó Mẹ sẽ cho các con biết Mẹ là Ai, và Mẹ muốn điều gì. Sau đó Mẹ sẽ trở lại đây lần thứ bảy”.
Được khích lệ, Lucia hỏi thêm:
“Con có được lên thiên đàng không?”
“Có, con sẽ được lên thiên đàng”.
“Còn Jacinta?”
“Có”.
“Còn Francisco?”
“Nó cũng được lên thiên đàng, nhưng nó phải đọc rất nhiều kinh Mân Côi”.
Lucia hỏi về người bạn mới qua đời:
“Chị Maria das Neves có ở trên thiên đàng không?”
“Có”.
“Còn Amelia?”
“Cô đó sẽ phải ở luyện ngục cho tới tận thế”.
Sau khi trả lời các câu hỏi của Lucia, Đức Mẹ đưa ra lời yêu cầu quan trọng:
“Các con có vui lòng tận hiến cho Thiên Chúa và chịu các đau khổ Chúa muốn gởi đến cho các con, để đền tạ tội lỗi xúc phạm đến Thiên Chúa và van xin cho các kẻ tội lỗi ăn năn trở lại không?”
Lucia thấy lời yêu cầu này tương tự lời yêu cầu của Thiên Thần lúc trước, và tin rằng hai em họ cũng đồng ý, cô đáp:
“Thưa Bà, chúng con vui lòng”.
Các bé xúc động, và quì xuống sốt sắng dâng lời nguyện thiên thần dạy:
“Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi Cực Thánh, con thờ lạy Chúa. Lạy Chúa, con yêu mến Chúa trong Phép Thánh Thể”.
Lúc sau, Đức Mẹ nói:
“Các con hãy đọc kinh Mân Côi hàng ngày để xin hòa bình và chấm dứt chiến tranh”.
Tới đây Đức Mẹ biến đi.

Đức Mẹ hiện ra lần thứ hai
Ngày 13 tháng 6, 1917, Lucia, Jacinta và Francisco không dẫn đàn cừu đi chăn, mà lên đồi Cova da Iria với nhiều người đi theo. Mọi người đọc kinh Mân Côi, nhưng lâu quá không thấy Đức Mẹ tới. Mọi người chia trí, các bé cũng đứng lên một lúc. Lucia lại yêu cầu mọi người cầu nguyện kinh Mân Côi, khi người ta muốn đọc kinh cầu, Lucia nói: “không đủ giờ đọc kinh cầu đâu”. Ngay sau đó Lucia mừng rỡ reo lên: “Jacinta à, kìa Đức Mẹ tới! Tia sáng vừa mới lóe lên”. Lập tức người ta thấy ba bé trong tình trạng xuất thần.
Sau một lúc im lặng chiêm ngưỡng, Lucia hỏi:
“Thưa Bà, Bà muốn con làm gì?”
Đức Mẹ nói:
“Mẹ muốn các con đến đây ngày 13 tháng tới, và Mẹ muốn các con đọc kinh Mân Côi hàng ngày”.
Sau đó Đức Mẹ vui vẻ nói:
“Mẹ muốn các con học chữ. Rồi Mẹ sẽ nói cho các con biết Mẹ muốn gì”.
Nhớ đến những ơn người ta nhờ Lucia chuyển lên Đức Mẹ, cô nói:
“Có một người tật nguyền xin Đức Mẹ chữa anh ta”.
Đức Mẹ đáp:
“Con hãy nói cho anh ấy biết nếu anh ta ăn năn thống hối, anh ta sẽ được chữa lành trong vòng một năm”.
Lucia sung sướng vì được Đức Mẹ nhận lời, đã xin:
“Con muốn xin Đức Mẹ đưa chúng con về thiên đàng”.
Đức Mẹ trả lời:
“Được, chẳng bao lâu nữa Mẹ sẽ đưa Jacinta và Francisco về thiên đàng, nhưng con phải ở lại thế gian lâu hơn. Chúa Giêsu muốn dùng con làm cho thế giới biết và kính yêu Mẹ. Chúa Giêsu muốn thiết lập trên khắp thế giới việc kính yêu Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ. Mẹ hứa ban ơn rỗi linh hồn. Những linh hồn này sẽ được Thiên Chúa yêu thương như những bông hoa Mẹ trang hoàng Thánh Ngai Thiên Chúa”.
“Con sẽ phải ở lại thế gian lâu hơn” như lưỡi kiếm xuyên thấu trái tim thơ ngây của Lucia.
Cô bé hỏi:
“Con phải ở lại thế gian này một mình sao?”
Đức Mẹ trả lời:
“Không, con à. Có phải điều này làm cho con đau khổ lắm không? Con đừng nản lòng. Mẹ sẽ không bao giờ bỏ rơi con đâu. Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ sẽ là nơi con náu ẩn và là đường đưa con tới Thiên Chúa”.
Khi nói lời này, Đức Mẹ mở rộng hai bàn tay và ánh sáng từ bàn tay Đức Mẹ tỏa ra bao bọc các bé.
Mải mê chiêm ngưỡng Đức Mẹ, các bé thấy Người đưa chuỗi tràng hạt ra như thể nài nỉ các bé nhận và ấp xâu chuỗi vào trái tim. Kế đó các bé bị thu hút bởi Trái Tim bị những mũi gai lớn đâm thấu mọi phía. Các bé hiểu rằng đang chiêm ngưỡng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria bị xúc phạm vì tội lỗi loài người, và Trái Tim này mong được đền tạ.
Đến đây, Đức Mẹ biến đi. Lucia kêu lên: “Nhìn kìa, nếu các ông bà muốn thấy Đức Mẹ. Người ra đi kia kìa! Đức Mẹ đi kia kìa!”

Đức Mẹ hiện ra lần thứ ba
Hỏa ngục, chiến tranh, và Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria
Ngày 13 tháng 7, 1917, Lucia, Jacinta và Francisco có rất nhiều người cùng đi lên đồi Cova da Iria. Tới nơi, Lucia xướng và mọi người đáp kinh Mân Côi. Đọc kinh xong, Lucia đứng lên, nhìn về hướng đông, từ đó Đức Mẹ thường đi tới. Lập tức Lucia la lên bảo mọi người đang dùng dù che nắng giữa trưa: “Xin các ông bà gấp dù lại! Các ông bà hãy gấp dù lại! Đức Mẹ đã tới rồi đó!”
Các bé vui sướng chiêm ngưỡng Đức Mẹ. Lúc sau, Lucia hỏi Đức Mẹ:
“Thưa Đức Mẹ, hôm nay Đức Mẹ muốn chúng con làm gì?”
“Mẹ muốn các con trở lại đây ngày 13 tháng tới và tiếp tục đọc kinh Mân Côi hàng này dâng kính Đức Mẹ Mân Côi, để xin được hòa bình cho thế giới và chấm dứt chiến tranh, vì chỉ một mình Mẹ mới cứu giúp được các con”.
Lucia nói tiếp:
“Thưa Bà, con muốn xin Bà cho chúng con biết Bà là Ai. Và xin Bà làm phép lạ để mọi nguời tin Bà đã hiện ra với chúng con”.
Vắn tắt Đức Mẹ loan báo quyết định của Người:
“Các con hãy tiếp tục đến đây mỗi tháng. Đến tháng 10, Mẹ sẽ nói cho các con biết Mẹ là Ai và Mẹ muốn gì. Và Mẹ sẽ làm một phép lạ mọi người đều thấy và phải tin”.
Lucia xin Đức Mẹ chữa lành một số người, và Đức Mẹ hứa chữa cho một số nếu những người đó đọc kinh Mân Côi.
Sau đó Đức Mẹ nói:
“Các con hãy hy sinh bản thân các con cho các kẻ tội lỗi, và năng nhắc lại, nhất là sau mỗi lần các con làm việc hy sinh cho kẻ tội lỗi: ‘Lạy Chúa Giêsu, chính vì lòng yêu mến Chúa, xin cho các kẻ tội lỗi ăn năn thống hối, và để đền tạ những tội lỗi xúc phạm đến Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria’”.
Khi nói những lời này, Đức Mẹ mở rộng hai bàn tay như dáng điệu của linh mục khi chúc: “Chúa ở cùng anh chị em” trong Thánh Lễ. Lập tức Lucia kêu lên kinh sợ. Chỉ những người ở gần các bé nhất nghe được tiếng kêu này. Nhưng tất cả những người có thể nhìn được mặt các bé đều thấy rõ thình lình sắc diện các bé biểu lộ vẻ kinh hoàng và đau khổ. Vì khi Đức Mẹ mở hai bàn tay ra, những tia sáng phản chiếu từ tay Đức Mẹ như xuyên qua trái đất, và hỏa ngục mở ra trước cặp mắt kinh hoàng của các bé. Rúng động toàn thân, các bé ngước mắt lên cầu khẩn. Bằng giọng hết sức nhân từ xót thương Đức Mẹ nói:
“Các con đã nhìn thấy hỏa ngục, nơi linh hồn những kẻ tội lỗi phải tới. Để cứu các linh hồn đó, Thiên Chúa muốn thiết lập khắp thế giới việc sùng kính Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ.
“Nếu nhân loại thi hành điều Mẹ dạy, nhiều linh hồn sẽ được cứu vớt và sẽ có hòa bình.
“Chiến tranh này sắp chấm dứt, nhưng nếu loài người không thôi xúc phạm đến Thiên Chúa, một chiến tranh khốc liệt hơn sẽ bùng nổ trong triều đại Đức Thánh Cha Piô XI. Khi nào các con thấy một đêm bừng sáng do làn ánh sáng lạ, các con biết đó là dấu Thiên Chúa cho biết Người sắp phạt thế giới vì tội ác của nhân loại bằng chiến tranh, đói khát, bắt bớ Giáo Hội và Đức Thánh Cha.
“Để ngăn cản điều này, Mẹ đến yêu cầu dâng hiến nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, và rước Lễ đền tạ các ngày thứ Bảy đầu tháng.
“Nếu người ta tuân theo những lời Mẹ yêu cầu, nước Nga sẽ trở lại và sẽ có hòa bình. Nếu không, nước Nga sẽ gieo rắc tai ương khắp thế giới, xúi giục chiến tranh, đàn áp Giáo Hội, những người lành sẽ tử đạo, Đức Thánh Cha sẽ phải đau khổ nhiều, nhiều quốc gia sẽ bị xóa trên bản đồ.
“Sau cùng, Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ sẽ vinh thắng. Đức Thánh Cha sẽ dâng nước Nga cho Mẹ và nước đó sẽ trở lại, và một thời gian hòa bình sẽ được ban cho thế giới.
“Ở Bồ Đào Nha, đức tin sẽ mãi mãi được duy trì”.
Vì những lý do không tiết lộ, Đức Mẹ muốn thị kiến về hỏa ngục và lời tiên tri khủng khiếp về tai họa của thế giới phải được giữ kín. Đức Mẹ bảo các bé:
“Các con đừng nói điều này với bất cứ ai. Tuy nhiên các con có thế nói cho Francisco biết” (Francisco được thấy Đức Mẹ, nhưng không nghe được các lời Đức Mẹ nói).
Ngưng một lúc, Đức Mẹ nói tiếp:
“Khi các con đọc kinh Mân Côi, sau mỗi mầu nhiệm, các con hãy dâng lời nguyện:
‘Lạy Chúa Giêsu, xin tha thứ tội lỗi chúng con, xin cứu chúng con khỏi hỏa ngục, xin hướng dẫn mọi linh hồn lên thiên đàng, nhất là những linh hồn cần đến lòng Chúa thương xót hơn’”.

Đức Mẹ hiện ra lần thứ bốn
Không vào ngày 13 tháng 8, mà vào ngày 19 tháng 8 năm 1917
Ngày 13 tháng 8, 1917, khu đồi Cova da Ira đông đầy người chờ đợi các bé được thị kiến đến đón Đức Mẹ hiện ra. Nhưng đã quá trưa không thấy bóng dáng các bé đâu, mọi người nóng lòng trao đổi những nghi vấn về việc xảy ra cho các bé. Các bé không đến Cova da Iria được vì bị viên thị trưởng xí gạt bắt cóc đem đi mất. Tại tòa thị chính, các em bị phỉnh gạt, hăm dọa bỏ vào chảo dầu sôi, nạt nộ đủ cách, bị nhốt qua đêm trong nhà giam cùng với các phạm nhân, nhưng rồi sau cùng, viên thị trưởng vốn là người vô thần chịu đầu hàng và ngày hôm sau tha các em.
Bốn ngày sau khi các em được trở về, ngày 19 tháng 8, 1917, lúc khoảng 4 giờ chiều, người ta thấy nhiệt độ thình lình giảm xuống, đồng thời mặt trời nhuộm cả vùng quê và mọi vật bằng nhiều mầu sắc khác nhau như đã xảy ra tại Cova da Iria hôm 13 tháng này. Đức Mẹ hiện ra với các em trên cây sồi tại Os Valinhos, một đồng cỏ ỡ giữa Aljustrel và Núi Cabeco.
Sau khi ngây ngất vì những yêu kiều diễm lệ của Đức Mẹ, Lucia hỏi:
“Thưa Đức Mẹ, Đức Mẹ muốn con làm gì?”
Đức Mẹ đáp:
“Mẹ muốn các con tiếp tục đến Cova da Iria ngày 13 mỗi tháng và tiếp tục đọc kinh Mân Côi hàng ngày. Đến tháng chót, Mẹ sẽ làm phép lạ để mọi người phải tin. Tiếc thay, nếu người ta không đem các con tới thị trấn, hẳn phép lạ còn vĩ đại hơn”.
Đức Mẹ chấm dứt phần thông điệp bằng giọng vui vẻ nói:
“Chúa Hài Đồng Giêsu sẽ cùng với thánh Giuse đến ban phép lành cho thế giới, và Thiên Chúa sẽ ban hòa bình cho thế giới”.
Lúc đó Lucia nhớ bà Maria Cerreira đã bảo cô hỏi Đức Mẹ về số tiền người ta dâng cúng mà bà đang giữ, cô bé hỏi:
"Phải làm gì với số tiền người ta để lại dâng cúng tại Cova da Iria?"
Đức Mẹ đáp:
“Sẽ làm hai chiếc kiệu mừng Lễ Đức Mẹ Mân Côi. Con và Jacinta với hai cô gái khác, mặc áo trắng, khiêng một kiệu, Francisco và ba bé trai khác khiêng chiếc kia. Số tiền trên hai chiếc kiệu đó sẽ phải dùng để mừng Lễ Đức Mẹ Mân Côi”.
Lucia dâng lên lời cầu khẩn người ta nhờ bé chuyển lên Đức Mẹ:
“Nhiều người bệnh hoạn nhờ con xin Đức Mẹ chữa họ”.
“Được, Mẹ sẽ chữa lành một số người trong vòng một năm”.
Đức Mẹ nói tiếp mà nét mặt Người rất buồn:
“Các con hãy cầu nguyện, hãy cầu nguyện thiệt nhiều, và các con hãy dâng hy sinh cho các kẻ tội lỗi, nhiều linh hồn sa hỏa ngục chỉ vì không có ai dâng hy sinh và cầu nguyện cho”.

Đức Mẹ hiện ra lần thứ năm, ngày 13 tháng 9 năm 1917
Có tới ba mươi ngàn người từ rất xa đến cùng với những người ở gần, ở địa phương, đón Đức Mẹ hiện ra tại Cova da Iria ngày 13 tháng 9, 1917. Trong số này không thiếu những nhân viên chìm của chính quyền, và người vô thần. Giáo quyền cũng quan tâm theo dõi.
Giờ ngọ (12 giờ trưa) điểm, mặt trời trong vắt chói chang trên nền trời. Tiếng chuông báo kinh Truyền Tin vọng lên từ tháp chuông thánh đường Anthony. Mọi người theo dõi, mặt trời dịu dần, mờ đi tới độ nhìn thấy những ngôi sao. Bất chợt Lucia ngưng đọc kinh, mặt rạng rỡ, cô reo lên: “Kìa, Đức Mẹ đó! Tôi thấy Đức Mẹ!”
Nhiều người nhìn thấy bầu ánh sáng trắng di chuyển từ hướng Đông đi tới và ngưng lại trên cây sồi.
Trong khi mọi người chứng kiến những thay đổi ánh sáng của mặt trời, các em đắm chìm trong thị kiến Đức Mẹ. Sau một lúc chiêm ngắm, Lucia hỏi:
“Đức Mẹ muốn chúng con làm gì?”
Đức Mẹ đáp:
“Các con hãy tiếp tục cầu nguyện kinh Mân Côi để xin chấm dứt chiến tranh. Đến tháng 10, Thiên Chúa sẽ hiện ra, Đức Mẹ Bảy Sự (Đức Mẹ Sầu Bi) và Đức Mẹ Núi Carmel cũng sẽ hiện ra. Thánh Giuse cùng với Chúa Hài Đồng sẽ đến ban phép lành cho thế giới”.
Đến đây Đức Mẹ ngưng nói, nét mặt bớt uy nghiêm và bằng giọng hết sức dịu dàng, Đức Mẹ nói tiếp:
“Thiên Chúa hài lòng với những hy sinh các con dâng, nhưng Chúa không muốn các con ngủ với thắt lưng vải đó. Các con chỉ mang thắt lưng đó ban ngày thôi”.
(Ba em tự sáng chế và mang thắt lưng bằng vải cứng đâm vào da để dâng hy sinh cầu nguyện cho kẻ tội lỗi như Đức Mẹ dạy các em).
Kế đó, Lucia nói với Đức Mẹ:
“Người ta nhờ con xin Đức Mẹ nhiều điều, một người câm điếc xin được chữa lành, những ơn xin ăn năn thống hối... và những ơn xin chữa lành mọi thứ bệnh tật”.
Đức Mẹ trả lời:
“Mẹ sẽ chữa một số, nhưng không phải tất cả, trong vòng một năm”.
Nhớ lại lời bà Maria Carreira và một số người ngoan đạo khác mong muốn một nhà nguyện được kiến thiết ngay tại chính nơi Đức Mẹ hiện ra, và nhờ Lucia hỏi Đức Mẹ có cho phép dùng một phần tiền dâng cúng tại Cova da Iria vào mục đích này không. Lucia hỏi:
“Đức Mẹ có muốn một nhà nguyện nhỏ được kiến thiết tại chính nơi này với số tiền người ta để lại dâng cúng không?”
Đức Mẹ đáp:
“Có, Mẹ muốn một nhà nguyện nhỏ được xây cất ngay tại chỗ này để dâng kính Đức Mẹ Mân Côi. Nhưng con nói với người ta chỉ dùng một nửa số tiền vào việc xây nhà nguyện thôi. Nửa số tiền con lại sẽ dùng vào việc tôn kính và mừng lễ Đức Mẹ Mân Côi. Hai cỗ kiệu được mua bằng số tiền dâng cúng, phần còn lại được khiêng trên hai kiệu tới nhà thờ giáo xứ trong ngày lễ Đức Mẹ Mân Côi. Con và Jacinta với hai bé gái khác kiệu một cỗ; Francisco và ba bé trai khác khiêng chiếc kia”.
Đức Mẹ biến đi sau khi hứa ban phép lạ cả thể vào ngày 13 tháng 10, 1917.

Đức Mẹ hiện ra lần thứ sáu, lần cuối, ngày 13 tháng 10 năm 1917
Phép lạ mặt trời vũ
Ngày 13 tháng 10, 1917, trời mưa như trút, nhưng người ta đoàn đoàn lũ lũ từ muôn phương xa xôi đã bằng mọi phương tiện đến Cova da Iria, nhiều người đến từ hôm trước. Lucia, Jacinta và Francisco phải được nhiều người lớn hộ tống mới đến được nơi cây sồi. Quá giờ ngọ (giờ chính quyền), nhưng chưa thấy dấu hiệu Đức Mẹ hiện ra, nhiều người trong đó có cả một linh mục, vốn hoài nghi, cố lôi các em ra khỏi chỗ các em đang chờ đón Đức Mẹ. Lucia và hai em kiên trì, cưỡng lại mọi sức xô đẩy.
Chỉ ít phút sau đó, Lucia ngẩng đầu lên để tiếng nói vọng đi xa: “Xin im lặng! Xin mọi người im lặng! Đức Mẹ đang đến! Chúng tôi vừa mới thấy làn chớp sáng của Người”. Bây giờ mới đúng là giờ ngọ theo mặt trời.
Lucia, Jacinta và Francisco, lúc này hoàn toàn đắm mình trong Đức Mẹ sáng chói, hôm nay Đức Mẹ rực rỡ hơn những lần trước. Đức Mẹ sáng chói đến độ những tia sáng từ Đức Mẹ tỏa ra, dù không làm hư mắt các bé, cũng khiến các bé hấp háy lim dim mắt. Ngoại trừ ánh sáng rực rỡ hơn, Đức Mẹ vẫn y hệt những lần hiện ra trước. Đức Mẹ cũng mặc chiếc áo ánh sáng trắng đó, tay Người cũng chắp lại và xâu chuỗi đeo giữa hai bàn tay vòng qua lưng bàn tay phải, vẻ diễm kiều của Người vẫn y như vậy. Lucia quá ngây ngất quên cả nói, Jacinta thúc cùi chỏ (khuỷu tay) vào Lucia và nói: “Lucia, chị nói với Đức Mẹ đi chứ! Đức Mẹ đang chờ đợi đó!”
Bừng tỉnh, Lucia nói với Vị Khách từ thiên đàng:
“Thưa Đức Mẹ, Đức Mẹ muốn chúng con làm gì?”
Đức Mẹ nói:
“Mẹ muốn một nhà nguyện được xây cất tại chính chỗ này để dâng kính Đức Mẹ Mân Côi. Các con hãy tiếp tục đọc kinh Mân Côi hàng ngày. Chiến tranh này sắp chấm dứt và các binh sĩ sẽ hồi hương”.
Vì Đức Mẹ đã hứa hôm nay Người sẽ cho biết Người là Ai, Lucia hỏi:
“Xin Bà vui lòng cho chúng con biết tên của Bà”.
Đức Mẹ trả lời:
“Mẹ là Đức Mẹ Mân Côi”.
Nhớ đến vô số lời khấn nguyện người ta nhờ cô dâng lên, Lucia nói:
“Con có nhiều ơn muốn xin, nhiều người xin ơn lành bệnh và thống hối ăn năn”.
Đức Mẹ trả lời:
“Mẹ sẽ ban một số ơn xin, nhưng không phải tất cả. Những người đó phải cải đổi đời sống và xin tha thứ tội lỗi của họ”.
Rồi với nét mặt hết sức buồn sầu làm các bé xúc động, Đức Mẹ nói thêm:
“Người ta không được xúc phạm đến Thiên Chúa thêm nữa, vì Thiên Chúa đã bị xúc phạm quá nhiều rồi”.
Sau khi nói lời cuối cùng này, Đức Mẹ ra đi, quay mình lướt lên từ từ về hướng đông. Lucia nhìn mặt trời và lớn tiếng kêu: “Hãy nhìn mặt trời kìa!” Và phép lạ vĩ đại mặt trời vũ bắt đầu.
Mọi người ngước mắt nhìn trời. Mặt trời trông giống như một cái đĩa sáng rực rỡ, chói lọi nhưng không làm lóa mắt. Mặt rời đang run rẩy, có những cử động đột ngột, mặt trời bắt đầu nhảy múa rồi ngưng rồi tiếp tục nhảy. Và rồi cái đĩa sáng chói đầy mầu sắc rực rỡ chuyển động rất nhanh, cái đĩa lửa quay tròn với một tốc độ nhanh khủng khiếp, như một bánh xe bằng lửa, mặt trời rơi khỏi không trung, và tiến đến gần mặt đất với mầu đỏ máu. Từ đám đông những người có mặt hôm đó bổng chốc vang lên những tiếng kêu la thất thanh sợ hãi… Sau cùng, mặt trời ngừng lại và trở về vị trí cũ trên không gian. Một sự lạ khác không thể giải thích là mọi người đang ướt đẫm dưới cơn mưa, bỗng nhiên thấy mình hoàn toàn khô ráo.
***
Sơ lược về Lucia, Jacinta và Francisco sau ngày Đức Mẹ hiện ra.
Khi hiện ra lần thứ nhất, ngày 13 tháng 5 năm 1917, Đức Mẹ hứa sớm đưa Francisco và Jacinta về thiên đàng, Lucia còn phải ở lại để truyền bá việc yêu mến đền tạ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ.
* Ngày 4 tháng 4 năm 1919, Francisco được Mẹ Maria đưa về thiên đàng qua bệnh phổi.
* Ngày 20 tháng 2 năm 1920, Mẹ đưa Jacinta về thiên đàng cũng qua bệnh phổi.
* Ngày 16 tháng 6 năm 1921, chị Lucia vào nội trú tại nhà dòng các nữ tu dòng thánh Dorothy tại Aliso de Villa. Ngày 2 tháng 10 năm 1925, chị vào nhà tập lấy tên là Irma Maria des Dores (chị Maria Đức Mẹ Sầu Bi). Chị khấn trọn đời ngày 3 tháng 10 năm 1934, và hiện nay (1999) chị vẫn còn sống.
***
Các đoàn hành hương ngày càng đông, và các phép lạ ngày càng nhiều. Ngày 26 tháng 6, 1927, đức giám mục José Correira da Silva chính thức tới thăm Fatima. Ngày 13 tháng 10, 1930, trước hơn một trăm ngàn người hiện diện, đức giám mục đọc văn kiện cảm động kết thúc bằng lời tuyên bố:
“Chúng tôi cho rằng đúng:
1. Tuyên bố xứng đáng tin tưởng những thị kiến các bé mục tử được thấy tại Cova da Iria, giáo xứ Fatima, thuộc giáo phận chúng tôi, vào những ngày 13 các tháng từ tháng 5 đến tháng 10, năm 1917.
2. Chính thức cho phép việc tôn kính Đức Mẹ tại Fatima.
José, Giám Mục Leiria
Leiria, ngày 13 tháng 10, 1930

Đền tạ Trái Tim Mẹ các thứ bảy đầu tháng và  dâng hiến Nước Nga:
Để bổ túc thông điệp về “Rước Lễ đền tạ các ngày thứ Bảy đầu tháng”, ngày 10 tháng 12 năm 1925, Mẹ Maria và Chúa Hài Đồng hiện ra với chị Lucia tại nhà dòng ở thành phố Tuy, Tây Ban Nha. Đức Mẹ cho chị Lucia thấy Trái Tim Mẹ, và Chúa Hài Đồng buồn rầu nói:
“Con hãy xót thương Trái Tim rất hiền dịu này liên tiếp chịu tử đạo vì sự bội bạc của loài người mà chẳng có ai an ủi bằng việc đền tạ”.
Kế đó, Đức Mẹ ban thông điệp chính yếu này:
“Này con của Mẹ, con hãy nhìn Trái Tim Mẹ bị gai nhọn vây quanh, loài người đâm những gai nhọn này vào Trái Tim Mẹ mỗi lần người ta lộng ngôn và bội bạc.
“Ít nhất, con hãy cố gắng an ủi Mẹ. Mẹ hứa ban ơn cứu rỗi, giúp đỡ cần thiết trong giờ cuối cùng của cuộc đời, cho những ai thành tâm đền tạ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ bằng cách xưng tội, rước Mình Thánh Chúa, cầu nguyện năm chục kinh Mân Côi và cùng với Mẹ suy gẫm mười lăm Màu Nhiệm Mân Côi trong mười lăm phút, năm thứ Bảy đầu tháng liên tiếp”.
Trong một tài liệu đề ngày 21 tháng 9, 1939, đức giám mục giáo phận Leiria giải thích một số điểm về việc đền tạ Trái Tim Mẹ Maria như sau:
“Việc xưng tội có thể được thực hiện trong vòng 8 ngày trước ngày thứ Bảy đầu mỗi tháng, miễn là rước Lễ trong tình trạng có ân nghĩa với Chúa. Nếu một người quên lập tâm đền tạ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Đức Maria, thì việc lập tâm có thể được lập vào lần xưng tội kế tiếp.
“Việc suy gẫm gồm một hoặc nhiều mầu nhiệm; việc này hiển nhiên bao gồm hết cả mười lăm mầu nhiệm hoặc riêng rẽ từng mầu nhiệm một, tùy theo cá nhân ưa thích hoặc lòng tận hiến; tuy nhiên mỗi tháng suy gẫm một màu nhiệm thì tốt hơn”.
Ngày 10 tháng 12, 1929, Đức Mẹ ban cho chị Lucia đầy đủ thông điệp về việc dâng hiến nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Đức Mẹ khi chị đang quì chầu Thánh Thể lúc nửa đêm. Đức Mẹ nói:
“Thiên Chúa muốn Đức Thánh Cha kết hợp với toàn thể các giám mục khắp thế giới thi hành việc dâng hiến nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ. Thiên Chúa sẽ cứu nước đó bằng cách này”.
Việc này đã được các Đức Thánh Cha Piô XII, Phaolô VI thi hành nhưng không đạt điều kiện được yêu cầu.
Nước Nga và thế giới được Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II dâng hiến cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria ngày 13 tháng 5, 1982. Ròng rã một năm trời, Đức Gioan Phaolô II đã chuẩn bị mọi việc nhất là gởi thơ kêu gọi các giám mục toàn cầu kết hợp với Đức Thánh Cha trong việc dâng hiến này dịp Ngài tới Fatima cảm tạ Đức Mẹ đã duy trì mạng sống của Ngài. Lần này được coi là toàn thể các giám mục khắp thế giới, theo tỉ lệ tối đa, hợp ý với Đức Thánh Cha trong việc dâng hiến này. Và chỉ một số năm sau nước Nga và khối Đông Âu đã trở lại như lời Đức Mẹ hứa.

Ảnh 3 em thị kiến ở Fatima:
Lucia 10 tuổi,  Francisco Marto 9 tuổi, Jacinta Marto 7 tuổi

Đám đông 70.000 người chứng kiến mặt trời nhảy múa 13.10.1917

Một trang báo ngày 29.10.1917 cho thấy đám đông dân chúng
đang ngẩng nhìn phép lạ mặt trời, sau khi Đức Mẹ hiện ra ở Fatima 13.10.1917

Sơ Lucia (1 trong 3 trẻ thấy Đức Mẹ) - Qua đời ngày 13/2/2005, thọ 98 tuổi

Thánh đường Fatima

–›Mẹ hiện ra

 

Về cùng Giêsu